Văn hóa - Nghệ thuật Văn hóa - Nghệ thuật
Cảm xúc mùa Thu tháng Chín
05:00 | 03/09/2017 Print   E-mail    

Tháng Chín về, trời vào thu mát mẻ hơn những ngày nắng gắt của mùa hạ. Đất nước ta có đủ bốn mùa nhưng mùa Thu là mùa tuyệt vời nhất, mùa thu không mưa phùn trầm mặc như mùa xuân, không nắng nồng oi ả như mùa hạ, không lạnh lẽo thâm trầm như mùa đông. Mùa Thu mát mẻ trong lành, sương bay bảng lảng, đi đến đâu cũng thấy đất nước quê hương đẹp như một bức tranh thuỷ mặc. Mùa thu là thời điểm cho ta cảm nhận rõ nhất sự giao hoà giữa con người với thiên nhiên. Tháng Chín của người Việt Nam còn là một dấu ấn, một khúc tráng ca đã in sâu vào tâm thức của mỗi con người. Đó là dấu ấn của ngày Quốc khánh, dấu ấn của mùa thu độc lập. Tháng Chín còn đong đầy trong cảm xúc mùa tựu trường của những cô cậy học trò sau kỳ nghỉ hè dài. 

Kết quả hình ảnh cho Hình ảnh áo trắng sân trường

Tháng Chín mùa Thu, mùa tựu trường của những cô cậu học trò – Hình minh họa 

Mùa Thu, với những cơn mưa bất chợt… mưa chợt đến rồi chợt đi rất nhanh mang cho đất trời và lòng người bao cảm xúc, xao xuyến đến lạ lùng. Mưa thu gợi nhớ, gợi nhắc kỷ niệm để hoài niệm về một miền đã xa, một thời đã xa. Mùa thu đến, những đôi bàn tay nhỏ khẽ nhặt chiếc lá thu rơi với những suy nghĩ khác nhau về cuộc đời, về bản thân mình. Ta đang vui vẻ, mỉm cười mân mê chiếc lá trong tay như giữ gìn hạnh phúc mình đang có. Ta lại vẩn vơ, man mác buồn, suy nghĩ về sự chia xa… Nhưng rồi những trái tim non trẻ nhận ra rằng mùa thu mới đã đến, mọi thứ lại bắt đầu đầy mới mẻ và tin yêu.

Tháng Chín mùa Thu, cái cảm giác ngày tựu trường của các em học sinh cũng để lại trong mỗi chúng ta những cảm xúc khôn nguôi về thời áo trắng. Đâu đó thấp thoáng những tà áo trắng tung bay trên khắp nẻo đường. Lại gặp lại bạn bè thầy cô, lại bắt đầu luyên thuyên hàng tá câu chuyện về mùa hè đã qua. Mùa thu, nắm tay bạn bè trên con đường lá thu bay sao bỗng thấy rất đỗi bình yên, thấy sự nhẹ nhàng trong tâm hồn. Sự yên ả giữa những bộn bề vấn vương. Yêu lắm sự tinh tế, nhẹ nhàng của mùa Thu. Mùa của những đôi bàn tay tìm đến nhau, siết chặt và truyền cho nhau tất cả hơi ấm, tình yêu thương của thầy cô, bè bạn, mẹ cha. Cái khoảnh khắc này dường như mỗi người đều có thời gian để lắng đọng và suy ngẫm về bản thân mình và những người thân yêu. Đó là những sự suy ngẫm về tình cảm yêu thương, về sự chia sẻ hoặc chỉ đơn giản là một sự lắng đọng của bản thân hay đôi khi là những nỗi buồn man mác len lỏi đâu đây giữa nhịp sống chảy trôi mà ta đang đi.

Với mỗi người con đất Việt, vẻ đẹp đất trời của mùa Thu với những làn gió heo may, với những tia nắng vàng dịu ngọt ngày ấy, chỉ là cái cớ cho thu của lòng người cất tiếng ca vang bài ca hạnh phúc. Và cảm hứng ấy, dù là của mùa thu tự do, độc lập đầu tiên hay Thu của 72 năm sau, vẫn là duyên cớ kỳ diệu khiến con người xích lại gần nhau, bỗng dịu dàng và mở lòng hơn với tất thảy mọi thứ trong cuộc sống tươi đẹp này. Hôm nay, chúng ta đang bước đi trên con đường ngập đầy sắc cờ đỏ thắm, con đường ấy đã bình yên, đã bớt đi nhọc nhằn, đã bớt đi những đau thương. Bởi nó không còn là nỗi niềm của những người cha anh ngã xuống trước ngày vinh quang, nó bao trọn cả tình yêu nước, tình yêu quê nhà, tình yêu độc lập. Bước đi thênh thang trên con đường ta chọn, thấy rạo rực trong cơn gió mùa thu khe khẽ hát, thấy trong xanh những gợn mây của sáng mùa thu nồng nàn tháng Chín.

Tháng Chín về, mùa thu ngập tràn khắp phố. Ta bắt đầu vội vã tiếc sao ngày lại chóng qua. Mùa thu đang ở độ chín của tuổi xuân thì cũng giống ta tuổi trẻ đã vơi đi một nửa. Ta cũng như mùa thu đang thảng thốt vì sao tuổi đời nhanh trôi đến thế. Ta đã đi được những đâu mà một nửa thời gian tuổi trẻ đã qua nhanh? Chỉ còn lại một nửa thời gian của tuổi trẻ ta phải sống cho trọn vẹn.

Tháng đã về thật rồi, những cảm xúc vu vơ bất chợt, tôi cảm thấy yêu hơn cuộc sống này, yêu cái hương vị rất riêng của tiết trời mùa thu. Cuộc sống luôn vội vã trôi đi với những lo toan thường nhật, nhưng hãy để chút góc khuất của lòng mình trải nghiệm cùng những tinh túy của tạo hóa, của đất trời, bạn sẽ thấy cuộc sống này thật nhẹ nhàng và bình yên biết bao nhiêu./.

Bài: Lê Ngân, BBT