An sinh - Xã hội An sinh - Xã hội
Mưa đầu mùa
06:34 | 03/05/2014 Print   E-mail    


Khác với miền Bắc quanh năm có 4 mùa, phương Nam chỉ có 2 mùa – mùa mưa và mùa khô. Cuối tháng tư chính là những ngày chuyển mùa này. Mấy hôm nay trời phương Nam bắt đầu mưa, những cơn mưa đầu mùa đánh dấu một bước chuyển của thời gian. Thế là sau bao ngày chờ đợi, trời cũng đã mưa, mưa đầu mùa bốc lên mùi hơi đất nồng nặc bởi những ngày nắng nóng từ đầu năm kéo dài. Mẹ hay nói: “Nếu mưa đầu mùa, thì tránh xa hơi đất, kẻo bệnh”.
 
Cái ngột ngạt cả ngày loãng dần đi, gió thổi tung bụi đường. đường phố bỗng vắng lặng, nhịp sống ồn ào như ngắt quãng. Dường như sắp có điều gì đi qua. Cho tới khi những giọt mưa đầu tiên đậu trên vai, trên tóc, một cảm giác nhẹ lòng bỗng tràn về. Những cảm nhận của những ngày cuối tháng 4, đầu tháng 5 sắp đến mang theo cơn mưa rào mùa hạ. 
 
Hình minh họa
 
Những cơn mưa đầu mùa, lượng mưa nhiều từ trên những tầng mây, như muốn nói hộ cỏ cây đang chuyển mình sang mùa mới, mùa xanh lá non tơ của những cây me, mùa đơm hoa đỏ rực của cây phượng già trước ngõ...Mưa lớn như thác đổ tắm sạch những mái nhà, đem nguồn nước mát lành nuôi lớn tâm hồn trong trẻo của em thơ. Sau cơn mưa, bầu trời lặng lẽ mây mù, đường phố lênh láng nước. Mưa…những giọt mưa đầu tiên rơi làm lốm đốm mặt đường, rồi lan dần, lan dần... Mưa chạy khắp nơi, mang theo mùi hơi đất nồng nồng. Nhiều người đang đi trên đường bỗng dừng lại, chẳng phải để tránh mưa hay lấy áo mưa mà chỉ để ngước lên nhìn trời và nhủ thầm " mùa mưa đến rồi, đến thật rồi!"...cơn mưa đến thật bất ngờ. Trời nắng đó, mưa đó, rồi lại nắng...có khi mưa chỗ nó ngập đường thì chỉ cần đi một quãng sẽ không thấy bóng dáng những hạt mưa đâu nữa. Có những lúc đang cùng lũ bạn ngồi trà đá vỉa hè dưới công viên gần nhà, bỗng dưng mưa từ đâu đến đổ ập vào chúng tôi, nhưng cũng chỉ 1 lúc lại trở lại bình thường...
 
Cảm giác nhẹ bẫng người sau 1 ngày đầu hè, chỉ được cảm nhận hơi nước nồng nồng xông lên từ mặt đất, chỉ khi được ngửa mặt lên trời, đón dòng nước mát lạnh xóa mọi buồn lo, với tôi mùa hạ thực sự bắt đầu. Cảm ơn mưa đã cho tôi chút thoáng đãng. Mưa đến, mang theo 1 mùa hạ trong vắt của thời áo trắng vui tươi, nghịch ngợm. Giờ đây, dẫu mưa chẳng còn mang cho tôi 1 mùa hạ vô tư như thế, tôi vẫn cảm ơn mưa! Tôi vẫn nghĩ mưa thật tuyệt vời, đặc biệt lắm và gần gũi với tôi lắm....như là ai đó vậy.
 
Cuối tháng tư, đầu tháng năm là những ngày chớm hạ, nhìn ra ngoài cửa sổ, cành lá tưng bừng nhảy múa, ánh lên một màu xanh non khác những ngày qua bởi đã lâu lắm rồi “ông trời mới chịu khóc”. Không hiểu sao khi nghe tiếng mưa trên mái tôn, khi nhìn những hạt mưa bay lất phất tâm trạng của tôi trở nên thổn thức đến lạ, như chính mình đang thưởng thức một bản nhạc rộn rã của mùa hè, ôi mùa hè đã đến thật rồi.
 
Tôi còn nhớ ngày bé, mỗi khi có cơn mưa rào đầu mùa, thay vì cùng chúng bạn chạy ùa ra tắm mưa, tôi lại ngồi trong nhà, bên cái song cửa sổ nhỏ nhìn mưa. Rồi khi những cơn mưa vừa tạnh, khi các bạn mình tắm mưa xong và quay trở về nhà, tôi lại ùa ra cái không khí trong lành sau cơn mưa đó. Khu nhà tôi ở khi đó có những đường mương nước phía trước, cứ thế khi thì tôi thả những con thuyền giấy tự gấp, rồi thả trôi theo dòng nước, cứ thế con thuyền trôi bên dưới còn tôi chạy theo bên trên. Một mình say sưa với những con thuyền tuổi thơ ấy.

Thời gian cũng trôi theo cơn mưa, tôi vào đại học rồi ra trường và đi làm...Tôi cảm nhận được cuộc sống sâu sắc hơn. Cảm nhận được những điều tinh tế hơn xảy ra ngay tại thời điểm mình sống, mình cảm nhận. Cơn mưa có thể là cái gì đó lãng mạn với tôi nhưng đôi khi lại là sự cực khổ, khó khăn của ai đó. Tiếng loẹt quẹt quét rác trong đêm mưa, những bước chân nặng nề với quang gánh trên vai cùng tiếng rao của ai đó làm tôi thấy đồng cảm...Rồi bao phiên chợ ế ẩm dưới cơn mưa, chút lên nỗi no toan cơm áo của bao người... Đến thật rồi mưa đầu mùa ơi!./.
 
Bài: Lê Ngân
BBT.