An sinh - Xã hội An sinh - Xã hội
Tháng 12 về - Bâng khuâng cảm giác cuối năm
06:25 | 03/12/2015 Print   E-mail    

Tháng mười hai đã về, ta chợt nhận ra lịch treo tường đang mỏng đi, vơi dần; lặng lẽ bóc từng tờ lịch cũ thấy ngày trôi đi thật nhanh và mùa cứ mải miết xa. Tháng 12 - tháng cuối cùng của một năm… cảm giác hối hả, cập rập của một năm sắp qua xen lẫn cùng cái rạo rực, vui sướng khi sắp chào đón một năm mới làm cho ai nấy đều cảm thấy lòng mình bâng khuâng khó tả.

Tháng mười hai về, có lẽ lúc này ai ai cũng lắng đọng nhiều dòng cảm xúc, trong khi người này háo hức chờ đợi thì người kia loay hoay với một mớ hỗn độn quá khứ sắp khép lại. Chúng ta cảm thấy mình cần được yêu thương, cần được chia sẻ và cần được cống hiến nhiều hơn nữa cho cuộc sống này…

(Hoa cải tháng 12, ảnh: Lê Ngân, sưu tầm)

Tháng mười hai, mùa hoa cải đã bắt đầu nở, vàng ruộm một khoảng trời. Màu hoa nhẹ nhàng, êm đềm đến lạ, như màu nắng đầu ngày đổ loang xuống mái phố còn ngái ngủ. Tháng mười hai, dường như kéo ngắn thời gian được trở về nhà đối với những người con xa quê mong ngày đoàn tụ. Hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản là nghĩ đến điều sắp xảy ra thôi cũng đủ rồi. Tháng mười hai đang dần trôi đi, có lẽ nên bỏ qua những lan man, những cảm xúc héo úa của năm cũ để chào đón những ngày đặc biệt sắp tới của một năm mới bằng những điều đặc biệt và ngọt ngào... và chờ đón những điều bất ngờ sẽ đến nhé, bởi những niềm vui thì thường hay đến sau cùng mà. 

Tháng mười hai, tiết trời hanh hao gió và nắng vẫn vàng ươm phủ đầy mái phố im lìm lại khiến con người ta nghĩ đây mới chỉ là chớm đông? Tháng 12 lặng lẽ đeo đuổi những khát vọng còn dở dang, đau đáu tìm lại điều gì đã mất vào hư vô xa lắm để thêm một chút nữa ngóng chờ và mong mỏi. Cũng sắp hết một chặng đường dài, có lẽ không khí mùa đông khan một chút nước để dành cho cơn mưa xuân về. Mưa thường khiến lòng người mềm yếu và nhiều tình cảm hơn, có một vài khoảnh khắc vụt sáng cho những cũ kỹ và dư âm ùa về, như đốm lửa âm ỉ dưới đống tro tàn được ngọn gió thổi bùng lên. Chỉ có điều dẫu có buồn đau, tuyệt vọng hay nhiều nghĩ suy đến mấy, thì mưa cũng tưới mát lòng người, và chỉ cần một cơn mưa thôi cũng đủ để làm xanh vòm lá!

Tháng mười hai – đoản khúc thời gian, khi bước đến tháng cuối cùng của một năm người ta thường có thói quen nhìn lại và đánh giá về những điều đã trải qua, đã nhận được trong suốt 11 tháng trước. Có người sẽ thở phào một cái rõ to vì cuối cùng cũng đi được hết 11 tháng vất vả. Có người lại ngoái nhìn về với ánh mắt đầy mãn nguyện vì cuối cùng họ đã làm được một điều gì đó thật đáng tự hào. Dù vui mừng hay tiếc nuối thì tháng mười hai cũng là tháng để họ được trở lại là chính mình, được cho phép mình thả lỏng, được tận hưởng để chờ đón một năm mới sắp đến với bao kế hoạch, dự định và cả những thách thức đang đợi chờ ở phía trước.

Tháng mười hai về, tháng cuối năm rồi đó, mỗi người sẽ thêm một tuổi, một cảm giác vừa bâng khuâng, vừa tiếc nuối.  Con người vẫn có thói quen nhìn lại rồi nuối tiếc cho những điều đã qua, rồi lại mải miết đi tìm chút gì đó dẫu biết rằng chẳng trở lại nhưng tiếc cũng đành để đó, tìm chỉ là vô vọng. Một năm mới đang đến gần, mỗi chúng ta hãy hi vọng cho những điều tốt đẹp sẽ đến./.

Bài: Lê Ngân, BBT