An sinh - Xã hội An sinh - Xã hội
Nắng Tháng tư.
03:45 | 18/04/2014 Print   E-mail    

NẮNG THÁNG TƯ
--------------
 
Em ngọt ngào như màu nắng tháng tư
Tu hú gọi quả mơ vàng chín vội
Màu áo trắng em bay thời thiếu nữ
Ép nắng vào trang vở kẻo vụt bay
                  
Người ta thường nói tháng tư là tháng của giao mùa. Tháng Tư, chia tay những ngày xuân, để đón nắng hè, nghe khúc ca trong veo, ngọt ngào, thấm đượm: “Tháng Tư về”, khiến ai khẽ rung lên từng nhịp đập cảm xúc, làm trái tim xao xuyến, vương vấn những giấc mơ xưa. Không còn không khí ấm áp của mùa xuân nữa mà thay vào đó là một chút nắng nồng nàn của đầu hè.
 
(hình minh họa)
 
Gió mang theo chút ẩm ẩm còn sót lại của mùa xuân, của những cơn mưa chuyển mùa vội vã. Dư âm đâu đây không khí lành lạnh cơn gió bấc muộn: “Nàng Bân may áo ấm cho chồng”. Từng vòm mây trắng xốp, lững thững trôi trên bầu trời xanh thế. Nắng nhẹ nhàng, trong suốt, đổ dài trên những con đường xa vắng. Ngẫm bao mùa hạ đi qua, cái nắng tháng Tư vẫn còn khờ dại lắm, khờ dại như chính tuổi thơ của tôi. Tuy khờ dại nhưng nó lại thật êm đềm, trong sáng và tinh khiết.
 
Tháng tư đã ngập về trên thành phố của tôi, vẫn chưa có dấu hiệu của cơn mưa nào hết, bầu trời vẫn quang mây và xanh biếc, những đám mây trắng ngần nằm im ỉm, gió chẳng muốn thổi mây bay đi. Chiều đến, trời lộng gió hơn, hàng chục con diều no gió trên không trung, tự nhiên lại thấy nhớ cánh diều giấy học trò của những ngày còn nhỏ. Chúng không sặc sỡ màu sắc, không nhiều hình thù kiểu cách, diều vẫn căng tràn sức sống, bay lượn chấp cánh những giấc mơ ngoan. Cánh diều ngày hôm nay có chở tôi về với miền cổ tích của ngày xưa? Chở ký ức tuổi thơ hồn nhiên quay về với thực tại, chạm tay một chút vào miền nhớ, để rồi giật mình nghe nắng tháng tư sang.
 
Tháng Tư, khúc giao mùa dang dở, tiếng tu hú ngân dài, cho sắc nắng thêm nồng nàn, cho màu xanh thêm mướt những hàng cây. Tháng Tư, những gánh hàng rong đầy ắp quả mơ vàng nho nhỏ. Ta đi qua những mùa khôn lớn, nhưng vẫn miên man nỗi nhớ về miền xưa cổ tích, được vẽ đủ đầy trong suốt cả một mùa mơ. Nhớ ngày ấy, lũ sinh viên chúng tôi đi bộ từ trường về ký túc xá, tay cầm quả mơ đầu mùa, ăn ngấu nghiến ngon lành chẳng thấy vị chua một chút nào.
 
Tháng Tư, xuyến xao, ngẩn ngơ hơn khi bắt đầu vội vàng, trăn trở của những nỗi niềm chưa kịp gọi thành tên. Màu áo học trò làm nên tình yêu thuở ban đầu ngây thơ, trong sáng. Có lẽ vì thế mà tháng Tư cũng là sự đan xen giữa quá khứ và hiện tại. Mang những hoài niệm của nỗi buồn ngày xưa, hòa quyện cùng niềm hy vọng vào tương lai tươi sáng, để tin rằng, những bông hoa mùa xuân sau khi héo úa, lìa cành, sẽ kết tinh thành trái chín ngọt lành, căng mọng.
 
Còn nhiều lắm, nhiều lắm những cảm xúc về nắng tháng tư. Những cảm xúc ngọt ngào chứ không chói chang, gắt gỏng như tháng năm, tháng sáu. Tôi muốn cầm tay kéo lại thật lâu màu nắng yêu thương này vì sợ ngày mai nắng vụt bay đi. Yêu lắm màu nắng tháng tư ơi!./.
 

Bài: Lê Ngân

BBT.