An sinh - Xã hội An sinh - Xã hội
Vội vã tháng chạp.
03:39 | 07/01/2014 Print   E-mail    

 

 
Tháng mười hai, các cụ mình vẫn quen gọi bằng cái tên “tháng chạp”, nghe dân dã mà gần gũi, cũng như thể có sự thúc giục của thời gian, vì nó là tháng Tết, nó như ẩn chứa cả cái thở dài tiếc nuối của mười một tháng trước...Với mọi người thì mỗi khi tháng chạp về trong lòng cảm thấy vội vã hơn, như thể cố làm nốt những gì chưa làm được trong năm kẻo thời gian trôi qua mất.
 
Nhiều tháng chạp buồn, ít tháng chạp vui. Tháng chạp buồn vì thấy thời gian trôi nhanh quá. Đi qua mỗi tháng chạp, lại thấy tuổi dày lên, đôi chân bôn ba khắp nẻo, gót son lụa là, khoé mắt chân chim, đã biết nén giọt nước mắt trong tiếng thở dài xuyên đêm, vẫn đau đáu thèm dẫm lên gốc rạ, thèm được tìm về nguồn cội, hơi ấm gia đình trong mỗi mùa xuân sang…
 
Tháng Chạp… Tôi thẫn thờ bước ra đường tìm chút cảm xúc mùa xuân, bất chợt nhận ra những giọt mưa mong manh, lãng đãng thả hồn trên cánh đồng sương khói. Tôi cũng không rõ nhưng chắc nó sẽ làm cho bất kỳ ai cũng rùng mình xốn xang. Tháng Chạp... Nhìn luống cải nhà ai trổ những ngồng hoa vàng óng ánh. Bứt nắm lá cầm tay mà nghe phảng phất đâu đây tình người, tình đất trong hơi thở của mình!
 
 
Tháng chạp về, mang theo chút âm ấm của hương xuân sớm, cái lành lạnh của thời tiết vì thế cũng vơi đi phần nào. Tôi nhớ thời còn ở quê, cũng tầm tháng chạp này, bà nội tôi ra trước sân ngắm nghía mấy cây đu đủ bên vườn rồi bâng quơ “Nhờ cây đu đủ này mà năm nào cả xóm cũng được dưa món ngon”. Nắng về ngoài kia rạng rỡ như thế, nội lo mấy thứ dưa kiệu phải đem sấy than sau nhà. Lũ cháu ngồi bên nội, học mót nội tỉa hoa tỉa quả, để thẩu dưa món Tết cũng ngập tràn sắc hoa. 
 
Ngày tháng chạp, người ta tất bật dọn dẹp cửa nhà, nhà nào nhà nấy có cây chổi với cái cán dài lê thê để quét mạng nhện khắp trần nhà. Rồi dọn dẹp bàn thờ lại cho ngăn nắp,mang bộ lư đồng ra trước sân đánh cho bóng. Mỗi năm chỉ đến Tết, bộ lư đồng trên bàn thờ mới lại được đem ra đánh bóng loáng một lần, sắc vàng óng ánh, tinh tươm. Rồi mọi người lại lo đi sắm sửa tết, những cái gì đồ khô thì sắm trước, thực phẩm thì sắm sau. Ai nấy đều vội vã, đều háo hức để đón mùa xuân sang. Năm cũ sẽ khép lại, năm mới với những dự định mới những niềm vui mới sẽ đến trong lòng mỗi người, mỗi nhà…
 
Tháng Chạp về, khi những cành mai vàng trước sân nhà đâm chồi nảy lộc, là lúc những người mẹ nôn nóng ngóng tin những đứa con cháu đi làm xa có kịp về không? Cuối tháng chạp, đầu xuân năm mới thường là dịp để gia đình đoàn tụ, dù xa hay gần, dù trong Nam hay ngoài Bắc, châu Âu, châu Mỹ… “Dù đi đâu ai cũng nhớ về chung vui bên gia đình”.
 
Ngoài kia, tháng chạp vội vã kéo về, trẻ con cũng nô nức đợi ngày tháng chạp qua mau để được đón Tết. Tết gần về là gần đến ngày được mặc áo mới, mang dép đẹp, nên lòng cứ thấy nôn nao.Tháng chạp về, biết mình sắp già thêm một tuổi, bận rộn lo lắng cho ngày Tết gần về, muốn như những đứa trẻ ngoài kia, hí hửng chờ Tết đến. Ai đấy đều thấy mình trẻ ra./.

 

Bài, ảnh:  Lê Ngân

BBT.