Giáo dục - Đào tạo Giáo dục - Đào tạo
Bồi hồi cảm xúc ngày thi đại học.
09:29 | 09/07/2014 Print   E-mail    

 

Một mùa thi tuyển sinh đại học nữa lại đến. Nhìn vào dòng người đông đúc tấp nập, nhìn vào những ánh mắt trông đợi mong ngóng của các bậc phụ huynh, nhìn vào những dáng hình áo trắng lơ ngơ nơi đất lạ tôi lại dâng lên cảm giác bồi hồi y như hơn mười năm về trước của mình.
 
Thời đó, tôi cũng như các sĩ tử bây giờ, đối mặt với sự sôi động của thành phố đông đúc, cảm xúc trong tôi chỉ toàn là sự lạ lẫm, rối bời. Tôi  chỉ là một cô bé nhà quê nhỏ bé trong dòng người qua lại, trong guồng quay hối hả của cuộc sống thị thành.
 
Hình minh họa
             
Mười hai năm cắp sách tới trường với bao nhiêu kỷ niệm của thưở học trò….Ba năm cấp ba thực sự là quãng thời gian tôi không bao giờ quên, tôi nghĩ các em cũng vậy. Hoài bão, tuổi trẻ, có cả những rung động đầu đời và cũng sẽ theo em cho đến những ngày sau. Tôi gọi đó là những kỉ niệm “lung linh” của tuổi hồn nhiên áo trắng.
            
ngày đầu vào thành phố Hồ Chí Minh để chuẩn bị cho kì thi, may thay có người cho ở nhờ, thế là tôi đỡ lo lắng cảnh chen chúc, xô bồ và tạm bợ. Hai bố con như thở phào nhẹ nhõm, nỗi lo lắng như vơi đi phần nào. Tôi vẫn nhớ như in ngày hè oi ả đó, biết bao phụ huynh đứng chờ con làm bài, ánh mắt đầy niềm hi vọng và mong ước. “Phải chăng sẽ đổi đời ở thế hệ con mình”, chính cổng trường đại học đã mở ra biết bao mơ ước, không chỉ của những học sinh như tôi ngày đó, mà còn là niềm hi vọng của cả gia đình, của môt thế hệ lam lũ, lầm than.
             
Rồi tôi đã đạt được ước mơ của mình là trúng tuyển vào Đại học. Bốn năm học tập ở thành phố Hồ Chí Minh cũng là bốn năm tôi xa nhà, xa sự chăm sóc của cha mẹ. Giờ đây tôi đã ra trường, đi làm và có gia đình nhỏ của riêng mình nhưng mỗi lần mùa hè đến, tôi vẫn vẹn nguyên cảm xúc của ngày thi cử khó khăn này. Chắc hẳn giờ này các em đang lo lắng, bỡ ngỡ lắm. Tôi biết, bởi vì hơn mười năm trước, tôi cũng có những cảm xúc giống các em.
 
Hình minh họa
             
Mùa thi, mỗi lần đi qua các điểm thi, tôi vẫn bắt gặp hình ảnh của tôi ngày ấy. Bao nhiêu năm trôi qua kể từ ngày tôi cũng như các em, cũng băn khoăn và lo lắng về tương lai mình. Thế nên, thấy em căng thẳng trong kì thi đại học này, tôi tự nhiên muốn chia sẻ với em cảm xúc, muốn đồng cảm với em. Các em hãy tin rằng, trong ánh mắt em đang đong đầy những ước mơ khao khát, trong sự lo âu và khắc khổ của bố mẹ em, là cả một tương lai rộng mở phía trước. Em đừng để sự lo lắng kia làm em mất tập trung, đừng để nỗi sợ hãi chế ngự, và đừng để sự bơ vơ kia choán lấy tâm can mình.
            
Các em đang bắt đầu nơi tôi đã đi qua. Một lời nhắn tôi muốn gửi tới các em rằng, hãy làm bài như một cuộc ngao du kiến thức thú vị, và làm với tất cả những gì mình đã có của 12 năm học tập. Không quan trọng là kết quả ra sao, mà quan trọng là em đã làm hết khả năng của mình và sống trọn vẹn với những cảm xúc mình đang có. Bởi tôi chắc chắn rằng sau này các em sẽ lại bồi hồi nhớ về những kỷ niệm của ngày hôm nay như tôi, chúc các em có một kỳ thi thành công như mong đợi ./.
                                                                                            
Bài:  Lê Ngân
BBT.