Liên Kết Website Liên Kết Website
Văn hóa - Nghệ thuật Văn hóa - Nghệ thuật
Tháng chạp đã về…
03:54 | 12/01/2016 Print   E-mail    

 

Tháng Chạp đã về, đó là tháng cuối cùng của một năm Âm lịch. Cũng không hiểu từ bao giờ và vì sao người ta không gọi đó là tháng mười hai mà thay bằng cái tên “Tháng Chạp” quá đỗi thân thương ấy. Một tháng gợi bao nhiêu nỗi niềm, bao nhiêu lo toan, bao nhiêu cố gắng của cả một năm dài.

Như thoi đưa, Tháng Chạp đã về từ lúc nào, mỗi chúng ta cảm thấy thời gian trôi nhanh quá. Đi qua mỗi tháng Chạp, lại thấy tuổi dày lên, đôi chân bôn ba khắp nẻo, gót son lụa là, khoé mắt chân chim, đã biết nén giọt nước mắt trong tiếng thở dài xuyên đêm, vẫn đau đáu thèm dẫm lên gốc rạ, thèm được tìm về nguồn cội, hơi ấm gia đình trong mỗi mùa xuân sang… 

(Tháng Chạp đã về - Hình minh họa) 

Tháng Chạp…. đường phố đông đúc và chật hẹp, chỉ có người và xe, đua nhau ồn ào và vội vã. Giật mình tự hỏi, đã sắp hết một năm rồi ư? Thời gian trôi nhanh quá đỗi. Bao nhiêu thanh xuân đi qua, ồn ào có, lặng lẽ có. Giờ có muốn níu giữ, cũng chẳng được nữa rồi. Phố những ngày cuối năm, tất bật đến lạ thường. Người người dường như đang chạy đua với thời gian, tất bật lo toan chuẩn bị cho một năm mới sắp đến. Chưa biết một năm sắp đến vui hay buồn, nhưng tháng Chạp là tháng người ta luôn muốn làm việc hết mình vì tất cả những gì tốt đẹp ở phía trước. 

Phải chăng tất cả những gì trong ngày tháng Chạp tràn về là cả một khoảng lặng để nhìn lại một năm đã qua, để hồi tưởng lại những gì mình đã được hay mất, rồi bất chợt nhận ra, dù có trải qua bao nhiêu thăng trầm, mất mát, buồn vui thì cuộc sống vẫn vô tình, vẫn hồn nhiên trôi đi và mọi thứ rồi cũng sẽ qua… dù ồn ào, hay lặng thầm một năm dài vất vả, thì tháng Chạp về cũng đủ để xóa nhòa đi những vui buồn. Có lẽ thế người ta bảo tháng Chạp bí ẩn thật khó gọi tên. Đó là tháng đoản khúc thời gian. Là tháng để mỗi người nhìn lại và đánh giá về những điều đã trải qua, đã nhận được trong suốt mười một tháng trước… Là tháng để mỗi người được trở lại là chính mình, cho phép mình được thả lỏng, tận hưởng để chờ đón một năm mới sắp đến với bao kế hoạch, dự định và cả những thách thức đang đợi chờ ở phía trước. 

Tháng Chạp… Tôi thẫn thờ bước ra đường tìm chút cảm xúc mùa xuân, bất chợt nhận ra những giọt mưa mong manh, lãng đãng thả hồn trên cánh đồng sương khói. Tôi cũng không rõ nhưng chắc nó sẽ làm cho bất kỳ ai cũng rùng mình xốn xang. Tháng Chạp... Nhìn luống cải nhà ai trổ những ngồng hoa vàng óng ánh. Bứt nắm lá cầm tay mà nghe phảng phất đâu đây tình người, tình đất trong hơi thở của mình. Tháng chạp về, mang theo chút âm ấm của hương xuân sớm, cái lành lạnh của thời tiết vì thế cũng vơi đi phần nào. Tôi nhớ thời còn ở quê, cũng tầm tháng chạp này, bà nội tôi ra trước sân ngắm nghía mấy cây đu đủ bên vườn rồi bâng quơ “Nhờ cây đu đủ này mà năm nào cả xóm cũng được dưa món ngon”. Nắng về ngoài kia rạng rỡ như thế, nội lo mấy thứ dưa kiệu phải đem sấy than sau nhà. Lũ cháu ngồi bên nội, học mót nội tỉa hoa tỉa quả, để thẩu dưa món Tết cũng ngập tràn sắc hoa.  

Tháng Chạp về, miên man nhớ về những ngày đi chợ Tết. Lúc còn bé, đi chợ Tết ở quê là một cái gì đó háo hức đến lạ thường. Như bao nhiêu đứa trẻ con khác, thích thú được mẹ dẫn ra chợ sắm cho bao nhiêu quần áo mới. Chỉ biết thế là vui lắm, hạnh phúc lắm. Chợ Tết ở quê không chỉ là nơi để người ta mua sắm, mà còn là nơi trao gửi những thân tình. Đứa con xa quê cả năm về ăn Tết, mẹ bảo đi chợ cùng, cốt cũng là để hỏi han những người quen đã lâu chưa có dịp thấy mặt, cốt cũng để chúc nhau những câu tốt đẹp cho một năm sắp đến. Người nhà quê vẫn ấm áp tình nghĩa, vẫn đôn hậu như thế bao đời rồi. 

Ngày tháng Chạp, người ta tất bật dọn dẹp cửa nhà, nhà nào nhà nấy có cây chổi với cái cán dài lê thê để quét mạng nhện khắp trần nhà. Rồi dọn dẹp bàn thờ lại cho ngăn nắp,mang bộ lư đồng ra trước sân đánh cho bóng. Mỗi năm chỉ đến Tết, bộ lư đồng trên bàn thờ mới lại được đem ra đánh bóng loáng một lần, sắc vàng óng ánh, tinh tươm. Rồi mọi người lại lo đi sắm sửa Tết, những cái gì đồ khô thì sắm trước, thực phẩm thì sắm sau. Ai nấy đều vội vã, đều háo hức để đón mùa xuân sang. Năm cũ sẽ khép lại, năm mới với những dự định mới những niềm vui mới sẽ đến trong lòng mỗi người, mỗi nhà… 

Tháng Chạp về, lại nghĩ về những thân phận tha hương nơi đất khách quê người. Chắc không ai nghĩ nhiều về tháng Chạp như những người đi làm ăn xa quê. Họ tất bật cả một năm chỉ đợi tháng Chạp về đoàn viên với gia đình. Người có kinh tế, làm ăn khấm khá không nói. Người cả năm long đong lận đận, thì tháng Chạp về với họ là bao nhiêu nỗi niềm mang theo. Với tôi, dẫu cho mùa theo mùa đi mãi, nhưng mỗi năm khi vòng tuần hoàn của trời đất đưa tháng Chạp về, lại dồn tụ những nỗi niềm và trào dâng một cảm xúc buồn vui với những cho - nhận, giữa cuộc sống như những ân tình còn nặng nợ nghèn nghẹn, tiếc nuối về một thời khuất hút. …Và rồi lại nhận ra thời gian có vô tình mênh mang trôi để lại với dòng đời bao kỉ niệm có cay đắng ngọt ngào, có niềm vui và nỗi buồn hòa quyện. Nhưng tôi vẫn nghe trong từng phiến lá, từng thân cành lời thì thầm sâu lắng, lời thương nhớ nồng nàn để ta miên man trôi về miền thương nhớ. 

Ngoài kia, tháng Chạp đang về thật rồi, trẻ con cũng nô nức đợi ngày tháng chạp qua mau để được đón Tết. Tết gần về là gần đến ngày được mặc áo mới, mang dép đẹp, nên lòng cứ thấy nôn nao.Tháng chạp về, biết mình sắp già thêm một tuổi, bận rộn lo lắng cho ngày Tết gần về, muốn như những đứa trẻ kia, hí hửng chờ Tết đến biết bao./.

Bài: Lê Ngân, BBT

 

 

 

Thông Tin Thời Tiết Thông Tin Thời Tiết

Ảnh đẹp Vũng Tàu Ảnh đẹp Vũng Tàu