Văn hóa - Nghệ thuật Văn hóa - Nghệ thuật
Cảm xúc Tháng mười hai!
10:36 | 05/12/2017 Print   E-mail    

Cảm xúc Tháng mười hai!

------------- 

Tháng mười hai về thật rồi, thời gian trôi nhanh quá đỗi. Tháng mười hai là thời điểm mà biết bao nhiêu cảm xúc vui buồn lẫn lộn. Khi tháng cuối năm đang đến là khi chúng ta ngồi nhìn lại chặng đường đã qua của mình. Giữa thời khắc giao mùa, việc nhìn ngẫm lại những việc đã xảy ra và những điều sắp tới khiến mỗi người có cảm giác hồi hộp và háo hức lạ kỳ. Một năm qua đi, chúng ta đã làm được gì, chưa làm được gì và định hướng xem cần phải làm gì trong một năm mới sắp đến. Kết quả hình ảnh cho hình ảnh tháng 12

(Hình minh họa) 

Tháng mười hai, tiết trời hanh hao gió và nắng vẫn vàng ươm phủ đầy mái phố im lìm lại khiến con người ta nghĩ đây mới chỉ là cuối thu. Tháng 12 lặng lẽ đeo đuổi những khát vọng còn dở dang, đau đáu tìm lại điều gì đã mất vào hư vô xa lắm để thêm một chút nữa ngóng chờ và mong mỏi. Cũng sắp hết một chặng đường dài, có lẽ không khí mùa hanh hao khan một chút nước để dành cho cơn mưa xuân về. Mưa thường khiến lòng người mềm yếu và nhiều tình cảm hơn, có một vài khoảnh khắc vụt sáng cho những cũ kỹ và dư âm ùa về, như đốm lửa âm ỉ dưới đống tro tàn được ngọn gió thổi bùng lên.

Tháng mười hai về, cảm giác những ngày cuối năm này đi qua trong cảm nhận của mỗi người thật khác. Có người thì vội vàng, tất bật cố gắng hoàn thành những công việc của năm và chuẩn bị những thứ cho một năm mới nhưng cũng có người lặng lẽ, trầm tư và chậm chạp trong những ngày này… nhưng chắc hẳn tất cả ai cũng có những suy nghĩ của riêng mình. Không bận rộn, không lo toan, không vương vấn, không còn những suy nghĩ trái chiều, tôi chỉ muốn được yêu thương…Bản thân không còn tự ép mình vào những cái vòng luẩn quẩn, không bắt mình phải nghĩ, phải so đo, tính toán, băn khoăn giữa cuộc sống bộn bề, giữa cho đi và nhận lại…Ta thấy bình yên vì nhìn đâu cũng thấy yêu thương, yêu thương trong ánh mắt, trong cái nắm tay thật chặt, trong những cái ôm khe khẽ nhưng cũng vừa đủ ấm của bạn bè hay đơn giản chỉ là những người xa lạ…

Tháng mười hai rồi đó, thời gian chẳng chờ đợi ai cả nhưng mỗi phút qua đi, mỗi khoảnh khắc trong đời ta đều có quyền lưu giữ cho riêng mình. Thời gian không giống như một cuốn băng cát-sét để người ta có thể tua đi, tua lại bất cứ khi nào mình muốn. Với tôi, cũng không bao giờ phủ nhận, mình thích những điều bất chợt, những cơn mưa bất chợt, những nụ cười bất chợt, những cái nhìn bất chợt, những yêu thương bất chợt…Chẳng ai tiếc gì mà không cho nhau một nụ cười, chẳng ai tiếc gì mà không sẻ chia chút ấm áp. Cuộc sống quanh ta vốn đã rất tuyệt vời như thế.

Tháng mười hai, khi bước đến tháng cuối cùng của một năm có người sẽ thở phào một cái vì cuối cùng cũng đi được hết 11 tháng vất vả. Có người lại ngoái nhìn về với ánh mắt đầy mãn nguyện vì cuối cùng họ đã làm được một điều gì đó thật đáng tự hào. Dù vui mừng hay tiếc nuối thì tháng mười hai cũng là tháng để họ được trở lại là chính mình, được cho phép mình thả lỏng, được tận hưởng để chờ đón một năm mới sắp đến với bao kế hoạch, dự định và cả những thách thức đang đợi chờ ở phía trước. Một năm trôi qua có nhiều thành tựu mới, cũng có không ít những lần chúng ta thất bại. Chúng ta dễ dàng mỉm cười với thành công nhưng luôn chạy trốn những lần bị vấp ngã. Một năm mới, khởi đầu mới, chúng ta có quyền tin vào những thành công dựa trên những nền móng cũ.

Tháng 12 cho con người ta cái cảm giác sắp được trở về với gia đình, với quê hương sau một năm xa cách. Con người ta có nhiều nơi để đi nhưng chỉ duy nhất một chốn ta về. Một ngày nào đó, có thể ta sẽ cuốn gói tất cả những gì thuộc về nơi này để quay về nơi chốn ấy. Cái nơi mà ta vẫn hay nhủ “Có còn lại gì trọn vẹn cho ta để quay về”. Trong những hối hả lo toan của cuộc sống đời thường, nhất là trong những ngày cuối năm này, đêm đến là lúc để ta nghĩ về những gì đã qua của một năm, một khoảng lặng trong trái tim để ta biết có một nơi luôn đón chào ta về, một khoảng lặng để ta nhớ về những gì đẹp nhất, thiêng liêng nhất của hai tiếng gọi “gia đình”, một khoảng lặng để ta biết những ngày tháng 12 ta cần gì, và phải làm những gì…Thế đấy, thời gian rồi vẫn cứ đưa thoi, con người ta cứ chạy theo những đam mê, khát vọng của bản thân họ, để rồi từng khoảnh khắc qua đi. Vô tình – giật mình và hối tiếc, tiếc cho bản thân chưa hưởng trọn từng khoảnh khắc. Nhưng rồi ai cũng sẽ hân hoan để đón chào những điều tuyệt với nhất. Sống là sống trọn từng giây, cùng những yêu thương của mỗi người, đón chào những điều tuyệt vời mà cuộc sống này dành tặng cho mỗi người.

Còn nhiều lắm, nhiều lắm những cảm xúc yêu thương khi tháng mười hai về. Chúng ta tin rằng, khi ngồi nhìn lại một năm sắp sửa đi qua sẽ có nhiều hơn niềm tin và sự mạnh mẽ để đón chờ những điều tươi mới nhất đang ở phía trước để được cống hiến hơn nữa cho công việc, cho cuộc sống thêm nhiều yêu thương./.

Bài: Lê Ngân, BBT