Văn hóa - Nghệ thuật Văn hóa - Nghệ thuật
Những người lái đò tận tâm trên dòng sông tri thức
03:13 | 13/11/2017 Print   E-mail    

Kỷ niệm 35 năm ngày nhà giáo Việt Nam(20/11/1982 – 20/11/2017) 

Những người lái đò tận tâm trên dòng sông tri thức

-------------------------- 

Có lẽ trong cuộc đời của mỗi con người, ngoài cha mẹ là những bậc sinh thành, thầy cô giáo cũng có công lao rất lớn. Thầy cô giáo như những người lái đò tận tâm, tận tụy chở từng lớp người, từng lớp học trò ngày ngày đến bến bờ tri thức. Trên con đường đó, không phải lúc nào cũng được suôn sẻ, đôi khi là sóng dữ, là trở ngại. Thế nhưng, vì tình thương yêu bao la như ngọn lửa ấm áp sưởi ấm trái tim đã giúp người lái đò vững tay chèo tiếp tục cầm lái. Nhờ thầy, nhờ cô nên bao thế hệ học sinh đã vượt qua tất cả những khó khăn, để rồi theo chuyến đò cập bến cảng kiến thức trong niềm vui, niềm hạnh phúc của bản thân, của gia đình.Hình ảnh có liên quan

(Hình minh họa – Nguồn ảnh: Internet) 

Con người ai cũng có thời cắp sách tới trường. Đó là khoảng thời gian đẹp nhất, thời của tuổi mộng mơ, của những ý tưởng vụt đến rồi vụt đi, của cả sự ngỗ nghịch. Chính thầy cô là những người thay đổi cuộc đời chúng ta, uốn nắn chúng ta từng chút một trên con đường học vấn. Từ khi chúng ta còn bi bô tập nói đã được đưa tới trường mẫu giáo để tập làm quen với trường lớp. Cũng chính tại đó, thầy cô đã dạy cho chúng ta biết thế nào là lễ nghĩa, là biết cách cư xử cho phải phép. Rồi từng ngày, chúng ta bước lên những bậc cao hơn của nấc thang kiến thức. Thầy cô luôn dõi theo chúng ta. Từ một con điểm tốt, một ý tưởng hay cho đến một sai phạm nhỏ, một lần không thuộc bài, thầy cô đều chú ý khen ngợi hoặc nhắc nhở. Thầy cô là những người thầm lặng đưa chúng ta đến đỉnh cao của kiến thức, cho chúng em một tương lai tươi đẹp. Trải qua biết bao nhiêu năm tháng, chúng ta lớn khôn và đủ sức dang rộng đôi cánh của mình, một phần không nhỏ là nhờ những vất vả đắng cay, những giọt mồ hôi từ trái tim thầy cô giáo.

Có thể thấy rằng, nghề giáo ở thời đại nào cũng luôn được đánh giá là nghề cao quý, được xã hội tôn trọng. Đây là nghề ươm những mầm xanh, là nghề trồng người, đào tạo thế hệ chủ nhân tương lai của đất nước. Thầy cô là người luôn dành tất cả mọi yêu thương cho đứa học trò của mình, kể cả những đứa học trò mà luôn làm thầy phát bực la lớn lên và mời đi ra khỏi lớp. Thậm chí có thể là đình chỉ học môn đó một tuần cũng có. Thầy cô là người luôn phải chịu đựng bởi những trò tai quá mà những đứa học trò gây ra, hay thường là những vị cứu tinh của những học sinh bị bắt nạt. Có thể nói thầy cô như là những thần tượng của học trò, hay là người cha, người mẹ thứ hai vậy.

Trong cuộc sống, ta từng nghe biết bao câu chuyện cảm động về người thầy. Có những người thầy người cô lo cơm ăn, áo mặc, sách vở cho những học trò mồ côi tội nghiệp, thiếu thốn. Các thầy cô thường giúp đỡ học trò có hoàn cảnh khó khăn của lớp mình bằng việc đóng hộ cho gia đình các em một số khoản tiền như tiền bảo hiểm, tiền văn phòng phẩm hay tiền học phí…Một số thầy cô giáo đã tình nguyện phụ đạo, kèm cặp cặp học sinh yếu, học sinh có hoàn cảnh khó khăn nhưng không thu học phí. Có những con người đã từ bỏ cuộc sống no ấm nơi thành thị để tới những miền quê xa xôi, những mảnh đất vùng cao hẻo lánh sương giăng mây phủ, đói nghèo, gian nan để thắp sáng con đường đến với cái chữ. Đó là những nhà giáo vĩ đại với đức hy sinh thầm lặng và to lớn. Có lẽ, đó là những hình ảnh đẹp nhất mà chúng ta sẽ mãi còn được chứng kiến trong suốt đời học sinh…

Cứ mỗi năm lần đến ngày 20/11, toàn thể học sinh cả nước lại hân hoan chào mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam. Học sinh của các cấp đã nỗ lực thi đua bông hoa điểm 10 để dành tặng cho thầy cô. Tôi biết không có gì có thể bù đắp nổi công lao khó nhọc của một người thầy. Nhưng hãy cho chúng tôi bày tỏ một phần nào lòng biết ơn và lòng kính trọng sâu sắc nhất với các thầy cô bằng những lời chúc vô cùng ý nghĩa, những bông hoa. Đặc biệt là những kết quả học tập tốt nhất để tặng các thầy cô. Trên gương mặt của thầy cô giờ đây đang ngập tràn hạnh phúc và nở một nụ cười rất rực  rỡ vì những đứa con thân yêu của thầy cô đã nhớ về mình. Mỗi ngày đi qua, trên gương mặt của mỗi thầy cô, hằn sâu bao nhọc nhằn, bao vất vả của đời thường, nhưng chỉ có ánh mắt vẫn sáng lên một niềm tin, một tình yêu đối với nghề vô bờ bến. Chúng tôi hy vọng các thầy cô giáo sẽ tiếp tục thắp sáng niềm tin ấy, thắp sáng lý tưởng cao quý mà các thế hệ thầy cô đã giữ gìn; sẽ tiếp tục kế thừa và phát huy những thành quả đã đạt được, nỗ lực vượt khó, sáng tạo để hoàn thành tốt nhiệm vụ mà Đảng, Nhà nước và nhân dân giao phó, góp sức đào tạo thế hệ trẻ có phẩm chất, có năng lực, có khát vọng để tiếp bước cha anh dựng xây đất nước Việt Nam ngày càng giàu mạnh.

Ngày 20/11/2017 đang đến gần, xin trân trọng gửi tới các thầy, cô giáo -  những người lái đò tận tâm trên dòng sông tri thức những lời chúc tốt đẹp, những bó hoa tươi thắm nhất. Hướng về các thầy, các cô với tấm lòng thành kính, những học trò hôm qua và những học trò hôm nay đã, đang và sẽ luôn khắc ghi trong lòng đạo lý “Uống nước nhớ nguồn, tôn sư trọng đạo”, sống, lao động và học tập thật tốt để xứng đáng với công lao to lớn của các thầy cô giáo./.

Bài: Bằng Lăng, BBT