Giáo dục - Đào tạo Giáo dục - Đào tạo
Cảm xúc ngày chia xa mái trường
12:15 | 24/05/2015 Print   E-mail    

 
 
Con ve đã gọi hè, cánh phượng hồng đã trổ bông đỏ thắm cũng là lúc học sinh bâng khuâng chuẩn bị cho lễ bế giảng năm học, cho kế hoạch hè của mình với biết bao dự định: đi picnic, về quê, tham gia trại hè...Đâu đó vẫn là nỗi buồn man mát với sự lắng đọng trong tâm trí của ngày chia xa. Chúng ta phải chia xa mái trường, xa bạn bè và thầy cô... Với các bạn cuối cấp, thì đó còn là một nỗi buồn thật sự vì tạm biệt sự thân quen nơi này để đến với môi trường khác, lớn hơn, rộng mở hơn...
                                                                          (Hình minh họa)
Một danh nhân đã nói: "Nếu người kỹ sư vui mừng nhìn thấy cây cầu mà mình vừa mới xây xong, người nông dân mỉm cười nhìn đồng lúa mình vừa mới trồng, thì người giáo viên vui sướng khi nhìn thấy học sinh đang trưởng thành”. Quả đúng như vậy. Hè về như một mùa gặt hái của thầy trò sau 9 tháng gieo trồng, chăm sóc đầy vất vả, với biết bao vui buồn  và cả những giọt mồ hôi, những dòng nước mắt.  Giờ phút này, khi nhìn những  phần thưởng trang trọng, những tấm giấy khen lấp lánh tự hào, chúng ta càng thấm thía hơn công lao của thầy cô. Người xưa có câu “ Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy”, cha mẹ đã cho chúng ta hình hài, dáng vóc, chăm bẵm nâng niu rồi tin tưởng đặt vào đôi tay thầy cô, để mong tài năng và tâm huyết của những kĩ sư tâm hồn dìu dắt chúng ta thành những công dân tốt. Giờ đây phải chia tay bạn bè, thầy cô, mái trường, có lẽ không ai là không xao xuyến, bâng khuâng.
Bao ngày tháng chúng ta học dưới mái trường này. Chúng ta đã được truyền dạy không chỉ kiến thức mà còn cả cách sống, cách làm người. Thày cô quan tâm đến cả những điều nhỏ bé nhất, lúc chúng ta vui, khi chúng ta buồn. Thầy cô là người cho chúng ta thấy ngôi trường này là mái nhà ấm áp thứ hai. Bao thế hệ học trò xin cảm ơn những lời dạy bảo tận tình, những rầy la nghiêm khắc của thầy cô, để những cánh chim non nớt ngày nào giờ đây đã thật vững tin bay vào tương lai. Vậy mà có lúc, lũ chúng ta ngô nghê chẳng biết gì đã ương bướng, đã gan lì để thầy cô buồn lòng, cũng đã có những hờn dỗi vì bị la mắng. Để rồi giờ đây, sắp sửa chia tay ngôi trường thân yêu rồi, nhiều đứa học trò đã ước: “ Ước gì thời gian quay trở lại, dù chỉ một lần thôi để được một lần nữa là học trò, là đứa con nghịch ngợm của thầy cô, để lần nữa được yêu thương, được quan tâm, ước gì thời gian hãy ngừng trôi, để có thể biến nơi đây thành mãi mãi...”
Những khuôn mặt đã cùng gắn bó, cùng học, cùng chơi suốt những năm tháng học trò. Có những người bạn đã trở thành tri kỉ, có những nụ cười thoáng qua, có những cái ôm xiết chặt. Dù việc học cứ cuốn ta đi, thế nhưng, mỗi lúc nhìn lại, vẫn thấy ấm áp bởi những nụ cười, những lời sẻ chia cùng bạn bè. Những học sinh hôm nay, sẽ luôn ghi nhớ tất cả trong tim hình ảnh ngôi trường thân yêu cùng với thầy cô, bạn bè bởi đó là những hình ảnh đáng yêu nhất, những khoảnh khắc hồn nhiên nhất của tuổi học trò.
 
                                                         (Hình minh họa)
Đối với những học sinh lớp 12, sau ngày hôm nay, các bạn sẽ chính thức tạm biệt mái trường, bạn bè và thầy cô, cũng là tạm biệt luôn quãng thời gian học trò với bao nhiêu kỉ niệm buồn vui, gắn bó. Trước mắt với kì thi quan trọng đang chờ đón, cũng những quyết định, những ngã rẽ, những lựa chọn mới cho tương lai, rồi bạn bè sẽ ít có thời gian để gặp lại nhau, những hồn nhiên và thơ ngây của một thời áo trắng cũng chỉ trở thành kỉ niệm đẹp để giữ... trước tất cả những điều đó, học trò cuối cấp không ai giấu được nước mắt. Những cái ôm thân thiết, những nụ hôn, những giọt nước mắt, những quả bóng bay chở ước mơ và hi vọng... tất cả đều khiến người ta không khỏi nghẹn ngào.
 
Còn nhiều lắm, nhiều lắm những cảm xúc của ngày chia tay không thể thốt lên thành lời. Ve ơi đừng kêu, phượng ơi đừng cháy nữa để sẽ mãi còn đây những tháng ngày học trò bên thầy cô, bên bạn bè, bên mái trường thân yêu này. Những luyến tiếc, những xao xuyến, những bâng khuâng…của ngày chia tay sẽ còn đọng mãi trong chúng ta./.
                                                                                      Bài:  Hoa Bằng Lăng
BBT.