BLOUSE TRẮNG YÊU THƯƠNG
-----------
Ngoảnh nhìn lại hành trình bờ lu trắng (blouse)
Từ những năm kháng chiến đến thanh bình
Mãi một lòng với màu áo nguyên trinh
Giọt máu ngấm soi bóng mình trong đó
Nào ai biết bao người trong số họ
Nơi chiến trường gạt bỏ buổi thanh xuân
Người gặp may tiếp bước đến cuối cùng
Ngày thống nhất họ mừng rơi nước mắt
Thương người đã hi sinh trong trận mạc
Nghe trong lòng quặn thắt những cơn đau
Vượt gian nan cống hiến ở tuyến đầu
Từng kỉ niệm khắc sâu trong tâm khảm
Đại dịch đến cả năm châu u ám
Gieo đau thương, bi thảm đến khôn lường
Từ thanh niên đến tóc điểm pha sương
Lòng "từ mẫu" trong lương y trổi dậy
Tự giãn cách gia đình và xã hội
Khép mình trong chăn gối bãi " chiến truòng"
Ngày qua ngày lặn lội ở nhà thương
Xa chồng, vợ...cách ngăn cùng con cháu
Trái tim họ luôn nỗi niềm đau đáu
Cứu bao người đang thập tử nhất sinh
Có ngờ đâu nhân loại giữa thời bình
Lâm cảnh ngộ bấp bênh trong cuộc sống
Mọi người hãy dang vòng tay mở rộng
Tỏ lòng mình với áo trắng Blouse...
Thơ: NGUYỄN THỊ KỶ, BBT