THƯƠNG BINH LÀ THẾ!...
--------------
Tháng, năm kháng chiến qua nhanh
Vết thương giằng xé thân anh chẳng rời.
Những ngày kháng chiến sục sôi
Hy sinh chẳng quản một thời tuổi xuân
Hiểm nguy, gian khổ muôn phần
Xông pha lửa đạn chẳng ngần ngại chi.
Hòa bình trở lại làng quê
Hăng say cống hiến chẳng hề so đo.
Người dân nay được ấm no
Nông thôn đổi mới câu hò rộn vang
Cuộc đời đã đổi sang trang
Nước nhà giàu mạnh, xóm làng yên vui.
Riêng anh còn chút bùi ngùi
Vết thương tái phát khi trời trở giông
Cắn răng lòng tự nhủ lòng
Thương binh là thế!... tim hồng sắt son.
Thơ: Trọng Chu, BBT